|
|
|
|
Paris Gặp Gỡ đến
với các anh chị lần này vào giữa mùa thu. Mùa thu với sương mù
buổi sáng, những cơn mưa nhỏ, mùa thu với
lá vàng rơi ngập khắp mọi nẻo đường,
mùa thu với những tia nắng vàng ấm áp khi thời
tiết bắt đầu se se lạnh. Ra đi từ Saigon, quanh
năm chỉ có hai mùa nắng mưa ,Có lẽ trong chúng
ta, không ai có thể quên được, những ấn
tượng của lần đầu tiên được
tiếp xúc với sự thay đổi của mùa màng thời
tiết, trong những ngày
tháng đầu tiên ở Nhật. Làm sao chúng ta có thể quên
được mùa thu đầu tiên ở Nhật, sau những
ngày hè nóng bức, oi ả và ẩm ướt thật khó
chịu , chợt một ngày vào cuối tháng chín, buổi
sáng thức giậy cảm thấy không khí trời mát hẳn,
những tia nắng vàng không còn đem lại những oi ả
của những ngày hè, mùa thu đã về... Mùa thu ở Nhật với
những hàng cây ichoo lá vàng tươi, ở hai bên
đường trong khu Harajuku, Meiji jingu...Mùa thu với những
ngày giông bão, mùa thu với những nắng
vàng và bầu trời trong xanh ở trên cao, mùa thu với
những cây Kaki trụi lá chỉ còn lại những quả
chín đỏ trong khu vườn nào đó , mùa thu với
những khóm hoa Cúc đủ màu sắc, mùa thu với những
đêm hội hè ở khu Aoiyama, mùa thu của những chiếc
bánh bao (nikuman) những sâu thịt nướng , mực
nướng nóng bỏng, của những đêm lang thang về
khua,... Kỷ niệm thật mênh
mang và khó quên Paris bây giờ cũng
đang giữa mùa thu, mùa thu đang trở về trong
vườn Luxembourg, Tulerie, trên bờ sông Seine, trên đồi
khu xóm Montmartre ... thành phố mang một màu sắc thật
lãng mạng, đã đem lại nhiều cảm hứng
cho giới văn nghệ sĩ. Mùa thu Paris đã là đề
tài cho rất nhiều tác phẩn văn thơ. Paris Gặp
Gỡ xin được giới thiệu đến các
anh chị một vài tác phẩm của các nhà thơ nổi
tiếng Việt nam nói về mùa thu Paris. Paris Gặp Gỡ lần
này đã nhận được nhiều sự đóng
góp của một số các anh chị ở khắp mọi
nơi, chúng tôi xin chân thành cảm ơn sự đóng góp của
các anh chị, và mong sẽ tiếp tục nhận
được những đóng góp khác của các anh chị,
để Paris Gặp Gỡ được phong phú
hơn và chúng ta sẽ có được một ngày hội
ngộ Paris 2018 thật đông đủ và thành công. Để ban tổ chức
ngày hội ngộ Paris 2018 được dễ dàng trong
công việc tổ chức,Paris Gặp Gỡ cũng xin
được nhắc nhở các anh chị hãy mau chóng về
việc ghi tên tham dự ngày hội ngộ và các sinh hoạt
khác, các anh chị có thể vào website sau đây http://2018hoingo.free.fr/ của Ban Tổ
Chức để ghi tên tham dự, và tham khảo những
tin tức khác cho ngày hội ngộ.
Paris Gặp Gỡ
|
Trong những thành phố nhỏ của nước Pháp tôi
đã đi qua, tôi thích nhất Honfleur. Ở vùng Normandy, có thể Honfleur
không đẹp như Etretat nhỏ nhắn nhưng hùng
vĩ với vách đá thiên nhiên ven biển, thị trấn
Honfleur nằm trên dòng sông Seine hiền hòa và thơ mộng.
Đến Honfleur bạn có thể đi quanh thành phố
đầy những ngôi nhà cổ nằm ven bờ sông.
Honfleur ở không cách xa Giverny quê hương của Monet và
cũng không quá xa Paris nên rất tiện cho các họa
sĩ cũng như văn sĩ lui tới. Nơi đây
là chỗ tụ tập những tâm hồn nghệ sĩ
phái ấn tượng. Nữ văn sĩ Francoise Sagan
cũng đã mất ở đây vì bệnh phổi. Chúng tôi đến Honfleur trong một
chuyến du lịch do Exryu France tổ chức năm 2013.
Không có gì vui bằng được
cùng đi chơi với nhau, chia sẻ một đoạn
đường, một cuộc hành trình, tìm biết những
mới lạ của một thành phố, một xứ sở
mới với nhiều kỷ niệm và tâm tình khác nhau. Tôi viết bài thơ này trên chuyến
xe bus đến Honfleur vào một buổi chiều còn nắng. “Hoa Nắng” đổ đầy
trên sân đá của những căn nhà cổ mang nhiều
dấu vết chiến tranh hay một thời lãng mạng
của các thi hào văn họa sĩ. Bài thơ hỏi bao giờ mình lại
gặp nhau… Bây giờ đã có câu trả lời:
Chúng ta rồi sẽ gặp lại nhau: Tháng 5, 2018. Chúc mừng Hội Ngộ 2018. |
|
|
Honfleur đầy hoa
nắng
Nắng vàng lên sao
lòng ta se lại Em tôi ơi hoa nắng
trãi đầy sân Bước nhẹ nghe
em, hồn thơ vương vấn Etretat, Honfleur, Giverny Nghe không em ngày tháng
vẫn lân la Hồn nghệ
sĩ đắm say vùng sông nước Monet, Maupassant,
Renoir Bước theo
người qua đường đá nhấp nhô
Normandy, Ohama hồn ma trắng xóa
Vây quanh mình cả quá khứ thân quen Mont St Michel, San Marlo
Ai mơ về cát mịn miền xa … Em ơi ta
mãi đi tìm Dòng sông năm ấy có mình bên ta Có ngàn hoa nắng tràn sân trước Ao ước sao
mình không cách xa Hôm nay gặp lại
nơi này Mày Tao, như thể
chưa hề xa nhau Mai này ta lại tha
hương Chân trời mỗi
đứa một phương nữa rồi Nụ cười
chưa tắt trên môi Mời nhau uống
cạn “cho đời thêm vui” Em ơi mây
nước cuối trời Bình minh đến
lại hoàng hôn khoan về
Nhớ ngày hoa nắng đầy sân đá Ai hỏi ai Hà Nhật
Tái Lai Bao giờ trở lại
nơi này? Đầy sân hoa nắng
trãi dài đón nhau…. Thân mến
tặng các bạn đồng hành đã cùng nhau nhìn hoa nắng trong
suốt đoạn đường Xuyên Xứ Lạ và cả
xứ thân quen… Lê Thị Hàn Honfleur, August 28, 2013 |
Đinh thế Dũng phổ
nhạc
ý thơ Ninh Vũ (Những
ngày tháng học trò) 1973
|
|
Những ngày tháng học trò
|
Em đến rồi em đi Giọt sương
đầu ngọn cỏ Buổi mai tôi giậy trễ Thân tôi còn rã mỏi Tóc em còn vãi vương Em đến rồi em đi Hoa
đêm vừa chợt nở Buổi mai tôi giậy trễ Nếp nhăn còn trên nệm Chăn
chiếu còn thoảng hương Em đến
rồi em đi Mưa
qua vùng sỏi đá Buổi mai tôi giậy trễ Bên tai lời
ân ái Hương
ngọt còn trên môi Em
đến rồi em đi Ngổn ngang chồng sách vở Buổi mai tôi giậy trễ Bàn tay thèm tóc rối Hoang vắng căn phòng tôi Em đến rồi em đi Cô đơn
chuyến tàu đêm Buổi mai tôi giậy trễ Nước mắt
trên bờ mi Linh hồn tôi tơi
tả Bằng khói thuốc tôi ươm Cho,tình
nồng hương
đêm Mọc lên cây trái đắng Và hồn tôi vấn vương Tình
yêu là sợi tóc
Ninh Vu
Tokyo, Shimokitazawa 1972 |
|
|
PHÙ-TANG MỘT CHUYẾN TRỞ VỀ
PHÙNG QUÂN
|
Bốn mươi hai năm trường xa cách ấy,
khoảng thời gian chắc chắn phải được
kể là dài, nếu không muốn nói, là dài hơn so với
rất nhiều nửa đời người. Mỗi
bước chân trở về, quanh co tìm lại con phố
cũ, thăm lại láng giềng xưa rồi được
hàn huyên giữa ân tình bạn hữu là những giây phút quí
báu và hạnh phúc nhất của PQ. Khiến kẻ
phương xa cứ ngây ngất, bùi ngùi như được
nhớ lại cả một thời niên thiếu, cái thuở
mà khi đó chỉ biết năng động, hăng hái
bước đi và chưa hề nghĩ đến giây
phút chung cuộc quay về. Hơn bốn mươi
năm sau mới được nhìn lại từng tên
đường, quay trở lại đứng trên từng
sân ga, ngắm nhìn từng góc phố, nghe lại những
thanh âm quen thuộc, và bỗng dưng cũng là chứng
nhân cho những mất hút đổi dời, để chợt
thấy rưng rưng yêu người, yêu đời
hơn, biết trân quí thêm cho những ngày tháng tương
lai còn lại trước mắt. Cô giáo dạy lớp Nhật ngữ
vỡ lòng năm nao, mảnh khảnh xương mai, mừng
rỡ ra tận ga đón chàng học trò cũ năm
xưa, rồi cùng thả bộ từ nhà ga Okubo về
đến trường Nhật ngữ. Thày trò vừa
đi vừa ôn lại bao nhiêu kỷ niệm năm
xưa và nhắc đến những người muôn
năm cũ đã không còn. Ngôi trường Nhật ngữ
đã thay tên và khuôn viên trường bây giờ đã thay
đổi khác xưa nhiều lắm. Con dốc dài thăm thẳm, dẫn
lên Đại học Meisei xa xôi, vẫn kiêu kỳ diệu
vợi và cao ngất tầng xanh. Không ngờ trong đời
vẫn còn thêm được một lần vượt
qua con dốc lên tới đỉnh đồi. Có những
lúc đã dừng chân thật lâu trên lưng chừng con dốc,
ngắm nhìn những khóm tulip đang độ nở hoa,
gợi nhớ cả một thời xuân sắc. Cũng
đã không quên ghé vào thăm lại câu lạc bộ sinh
viên, ngồi yên lặng nhâm nhi hết chén cơm trưa gạo
dẻo, như thể muốn được tận
hưởng hương vị của từng hạt gạo
trong phòng ăn, rồi nhìn các khuôn mặt trẻ trung, vô
tư qua lại như để được nhung nhớ
thêm về một thời xa lắc: "Bây
giờ ngồi đây trên sân cỏ ngập nắng, anh cứ
muốn kéo dài những cảm giác bình yên này mãi. Có một
chút gì thân quen mà buổi sáng hôm nay tình cờ anh vừa thấy
lại. Anh không muốn nghĩ thêm về một điều
gì khác, ngay cả đến những giờ học sắp
tới. Bởi vì anh biết rằng, buổi chiều nay
hay chiều mai, anh cũng sẽ lại trở về từ
đỉnh đồi qua con dốc. Khi đó màn trời
có thể đã đổ tối và trên ngọn đồi
trước mặt nhà ai cũng đã lên đèn. Có một
chút gì ấm cúng mà xa xôi vẫn thường làm anh mơ
ước về một sự xum vầy. Nhưng bây giờ
trên sân cỏ đầy nắng, anh cảm thấy thích
buổi sáng hôm nay kỳ lạ, vì tự nhiên anh có cảm
giác như đang vừa bắt gặp đâu đó một
nụ cười, ẩn hiện đâu đây một mùi
hương." (Trích...
BUỔI SÁNG TRÊN ĐỒI - PQ, Nội San MEISEI - 1973) Chưa hết... và kể sao cho
xiết, tâm trạng buồn vui lẫn lộn, trong lúc còn
đang ngồi chờ chuyến bay chiều về lại
Cali, thì ngay tại phi trường Narita, đã nhận
được e-mail của bạn hữu ở Tokyo, gửi
lời chúc thượng lộ bình an, kèm thêm bài thơ Hoài
Niệm, thay cho lời tiễn biệt, làm kẻ ra đi
thêm bâng khuâng và cảm động khôn cùng... Mùa Anh Đào năm nay, phải
đợi hơn bốn mươi năm sau, kẻ tha
phương mới có dịp trở về, đi trên những
con đường rợp bóng hoa đào khắp chốn
Phù Tang. Trên mỗi nơi chốn đi qua, PQ đã ghi lại
những cảm xúc bâng khuâng, không hiểu sao lại đến
rất tự nhiên trong tâm hồn mình như vậy! Mỗi bài thơ ngắn đó, có lẽ chỉ nên
xem như những viên sỏi nhỏ, từng dấu mốc
trên đường đi, giống như trong câu truyện
cổ tích với cậu bé tý hon năm xưa, vẫn thường
dấu kỹ trong túi quần những viên sỏi nhỏ,
kín đáo rải lại trên đường... để
biết đâu sẽ tìm được lối quay về
không chừng?!
Tháng Năm, 2017. |
TÂY-KINH MỘT THỜI XA LẮM Em vẫn Phù-Tang
dẫu dặm nghìn Anh về lay tỉnh
giấc cô miên Chân chim áo hội
như ngày nọ Nhẹ cánh
đào hoa nét ảo huyền.
|
|
|
NHÌN TA ĐÔI MẮT ẤY Đôi mắt em vườn nai Soi
tâm sao chỉ thấy quê nhà Hơn nửa đời dư
nghìn cánh hạc Theo từng
mộng ước đã bay xa
|
Ngẩng mặt
nhìn trăng sáng Lung linh bóng nguyệt tà Phú-Sĩ còn chưa sáng Canh cánh cố nhân xa. Kawaguchiko,11 tháng Tư – 2017 |
|
|
LỜI DẶN CHÂN MÂY Em nhắn khi về
qua chốn xưa Đừng quên con dốc những
ngày mưa Trăm
năm ai dễ câu hò hẹn Để một vầng
trăng đứng tỏ mờ.
Phú-Sĩ sơn, 12 tháng
Tư – 2017 |
MÁU CHẢY VỀ TIM Mịt
mù sương khói Hakone Ai
biết rằng sau chẳng trở về Quê
hương khuất nẻo giờ xa lắm Chỉ thấy
lòng thêm thẹn bốn bề.
Hakone, 12 tháng Tư - 2017 (Nơi có nhiều ôn tuyền, gần
Phú-Sĩ sơn.) |
|
|
ĐỨC PHẬT
VẪN NGỒI YÊN Phật vẫn ngồi
yên chốn dặm nghìn Ta về
tìm lại nét an nhiên Nhẹ
cánh anh đào vương mái tóc Ngày nào ta mới tuổi hoa niên !
|
VỀ THĂM TRƯỜNG
CŨ Ngày nào còn tập
viết trong khuôn Kanji 日, 月 dạ chưa mòn Anh đào rơi nhẹ sân
trường cũ Cô
giáo ngồi nghe chuyện nước non.
(Cùng
với cô giáo Nhật ngữ, Doi Sensei, về thăm lại
trường cũ.
Thày trò ngồi trên băng ghế sau trường,
hàn huyên chuyện nước non.) |
|
|
MAI TA ĐI . . . Mai ta đi Tokyo trời
mưa mau Làm sao em biết ta không sầu
?! Quanh co nhớ lại từng con
phố Dốc thẳm còn mang một
vết sâu.
|
LỜI CHO NGƯỜI Ở LẠI Thôi nhé ta về,
Phú-Sĩ sơn! Đường
mây trăm lối nếu duyên còn Ta theo cánh gió quay về chốn Dẫu
chẳng đâu là chốn nước non!
Trên chuyến bay
Narita - |
|
Tưởng đã quên rồi
( 3 ) ...
|
" Tưởng
đã quên rồi giọt tình thơ Bỗng òa chợt
đến ôm nỗi nhớ " Nhớ đến
người xưa phút mong chờ Nhớ đến
tình xưa lòng ước mơ ...
*** Bốn mươi hai
năm tình xa vắng Thương con
đường lỡ nhịp vầng trăng Thương lá bay xa
cành nhựa sống
Thương con thuyền trôi mãi giòng sông ...
***
Bốn mươi hai năm tình lỡ hẹn Tháng ngày dài phủ
trắng tóc đen Giòng thời
gian phai nhạt mắt mờ Cho lòng mình ngây
dại ngu ngơ ...
*** Bốn
mươi hai năm đầy kỷ niệm Chợt quay về nỗi
nhớ triền miên Paris đây nắng
vàng óng ánh Nối nhịp cầu
mãi mãi lưu danh ... Võ
thị Túy Ngọc ( Paris nắng hè / 2017 ) |
Bốn Ông
Hai ông trên vách đầy râu
Hai ông dưới đất mái đầu
bạc phơ
Hai ông đã chết từ lâu
Hai ông vui sống tô màu thế gian
Hai ông bằng đất ngang tàng
Hai ông bằng thịt trông sang hơn
nhiều
Hai ông giam
bức phù điêu
Hai ông bay nhảy, đứng
khều Iphone
Trần Thụ Ân
(8/2017)
|
Em Chỉ Là Mây Anh hiểu! Vàng thu sẽ
dậy men Mùa
Thu Đã Về Thu
về mảnh dẻ, bước chân êm , Vũ Hoàng Chương |
|
||
Mùa thu không trở lại Em ra đi mùa thu, mùa
thu không trở lại
Phạm Trọng Cầu |
|
Paris
Mai tôi ra đi
chắc trời mưa Mai tôi đi dù hôm nay đang vào
thu Dù đêm nay những người
yêu nhỏ vẫn đi về
|
||
|
|
|
||
|
Mùa thu Paris
Mùa thu Paris Mùa thu âm thầm Mùa thu nơi đâu ? |
|
||
Thu hát cho người "Giòng thu nào đưa người tình
đi biền biệt Mùa thu nào đưa người về
thăm bến xưa.... Ta vẫn chờ em dưới gốc sim già
đó Để hái dâng người một đóa
đẫm tương tư... Giữa thu vàng bên đồi sim trái chín Một mình ta khóc tuổi thơ rơi Thời gian nào trôi bềnh bồng trên thân phận
người Biệt ly nào không muộn phiền trên đầu
môi Màu vàng lên, biêng biếc ánh chiều rơi Nhạc hồi mong ta hát vì xa người Thu hát cho người, thu hát cho người,
người yêu…ơi"
Vũ
Đức Sao Biển |
|
|